Bài hát đá đỏ quỳ châu

     

Cơn lốc đá đỏ quét qua Châu Bình (H.Quỳ Châu, Nghệ An), một số trong những người tại chỗ này cũng gặp mặt được vận may, tuy nhiên nó chỉ như cơn gió phảng phất qua.


*

Người mù hát xẩm cảnh báo cơn lốc đá đỏ

Năm 1991, khi cơn sốt tìm tìm đá đỏ vẫn ở thời cao trào cùng sau vụ sập hầm tang hải ở đồi Tỉ khiến hàng chục con người chết, ở tuyến đường QL48 qua H.Nghĩa Đàn cùng Quỳ Châu (Nghệ An), lộ diện một người bọn ông mù ôm lũ guitar hát những phiên bản nhạc chế cùng với lời lẽ và giai điệu bi lụy mô tả cuộc sống của dòng tín đồ kéo nhau mang đến Châu Bình tra cứu kiếm vận may.

Bạn đang xem: Bài hát đá đỏ quỳ châu

Những bài hát tự chế tác hoặc chế theo các ca khúc Lá diêu bông, Ngẫu hứng lý qua cầu… với giọng hát bi ai đã chạm đến trái tim nhiều người.

“Anh đi đào đá đỏ, sinh hoạt vùng mỏ Quỳ Châu, anh biết search đâu, tìm đâu thấy đá đỏ/Trời đến ai bạn có, ao ước có nhưng được đâu, anh ơi chớ ao ước cầu, sự sung sướng mong manh, cuộc sống đời thường chẳng yên ổn lành…”. Và phần đông lời hát biểu hiện cảnh thê lương lúc dòng người ra đi nhưng những người không thể trở về do sập hầm, sàng lọc nhau: “Châu Bình, sẽ là nơi mỏ đá hồng, moi hầm để mà tìm, giờ nhờ cất hộ bao oan hồn”. “Đá ruby, thương đến bao tín đồ vợ, sống cô đơn, nay tang trắng team trên đầu”. Giờ hát khôn cùng thu hút của người đàn ông mù này đã tạo nên thành cơn sốt lúc đó, nhưng thông tin về ông lại rất ít fan biết.

Tôi tìm đến xã Nghĩa Đồng (H.Tân Kỳ, Nghệ An) để tìm tìm người bầy ông mù hát xẩm đá đỏ năm xưa, ông Trịnh Hữu Trung. Một bạn dân ở đây nhiệt tình chạy xe pháo dẫn tôi mang đến nhà ông Trịnh Hữu Long, anh trai ông Trung. Ông Long quan sát lên bàn thờ tổ tiên có di hình ảnh của ông Trung, nói: “Em tôi mất lâu rồi!”. Ông Long kể, em trai ông bị mù từ khi lọt lòng mẹ. Cần yếu đến trường, tín đồ em bất hạnh của ông tự học thổi sáo, chơi guitar, kéo bọn nhị. “Ông ấy có trí nhớ cực kỳ tốt, nghe xong chương trình phát âm truyện tối khuya bên trên đài, ông nhớ hết, kể lại vanh vách thậm chí cả lời thoại nhân vật”, ông Long nói.

Xem thêm:

Khoảng 16 tuổi, cậu thiếu hụt niên mù lòa này mang bầy đi hát rong kiếm sống rồi lang bạt khắp nơi, thọ lâu mới ghé trở lại viếng thăm nhà. Năm 1991, láng giềng mở đài cassette chạy bằng băng từ, ông Long nghe new biết sẽ là tiếng hát của em mình. “Tôi nghe thấy cực kỳ hay. Ở các xã lân cận, một vài người cũng bỏ mình vì đá đỏ nên khi nghe đến hát về họ, thấy thương. Giờ đồng hồ thỉnh phảng phất tôi vẫn cứ lộ diện nghe”, ông Long nói.

Ông Long nhớ lại năm 1991, ông Trung 40 tuổi, siêng hát rong sống ga tàu lửa Thái Hòa (H.Nghĩa Đàn, Nghệ An). Trong cơn sốt tìm kiếm đá đỏ, vùng Nghĩa Đàn có không ít người nghèo phải bỏ mình khi đi tìm kiếm vận may, ông Trung nghe người ta nhắc lại cùng xúc động, tự sáng tác lời các bài nhằm hát. Bao gồm thời điểm, ông Trung lên tận Châu Bình, nơi hàng vạn người sẽ đổ xô tra cứu đá đỏ để hát kiếm tiền. “Ông ấy hát cũng kiếm được khá nhiều tiền vì người ta thấy hay đề xuất cho tiền, một vài người còn thâu băng cassette để chào bán và cũng kiếm được khá tiền”, ông Long kể.

cơn bão đá đỏ qua đi, ông Trung trở lại TP.Vinh sống trong căn nhà nhỏ dại ở sát ga Vinh cùng vợ con và năm 1998, ông qua đời sau một cơn tai biến đổi ở tuổi 47. Những bài bác hát của ông được giới mua sắm băng đĩa xào nấu và bán được với con số rất nhiều. Bên trên kênh YouTube có rất nhiều người đăng cài đặt đĩa này với hàng tỷ lượt fan nghe với hàng ngàn phản hồi bày tỏ cảm xúc bất thần khi được gợi ghi nhớ về cơn sốt tìm đá đỏ Quỳ Châu năm xưa.(còn tiếp)