Bài văn tả bố của em

     

Đối với mỗi người bé thì bố luôn là người vĩ đại nhất. Bố luôn luôn thể hiện tình cảm thương với con theo cách riêng của mình, luôn là người dìu dắt bé những bước đi đầu tiên để con có thể vững bước trên đường đời sau này. Tình cảm ấm áp của bố tuy ko nói ra nhưng mỗi người con đều ghi sâu trong thâm tâm để mỗi khi nhớ về bố lại thấy mình cần phải nỗ lực hơn. Những bài văn tả về bố của em đã cầm lời mang đến bao người bé gửi gắm tới bố, để thấy vào mắt con bố luôn đẹp và luôn luôn là tất cả.

Bạn đang xem: Bài văn tả bố của em


Nội dung bài viết


Tả về bố đon đả của em

*
Văn mẫu tả về bố xúc động nhất

Gia đình em gồm 4 người, mẹ em, bố em, anh hai cùng em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, cưng chiều chiều bé cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn chiều chuộng bố em vô cùng.

Nhìn bố, không nhiều người nghĩ rằng bố đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Bởi vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là vì bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất ham mê chơi thể thao; nhẵn chuyền, láng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố cũng như hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan tiền về, bố em còn cuốc đất vun gốc mang đến mấy cây trồng bao quanh nhà. Cho nên, mặc dù vườn ko phải là rộng lắm nhưng bao gồm nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác bỏ ra một khu dã ngoại công viên nho nhỏ.

Đêm đêm, bố em giỏi thức tới khuya để có tác dụng thêm một số công việc tăng thu nhập mang đến gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vị chúng em nhưng bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào tất cả quản cạnh tranh nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, mặc dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là chú ý thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là cha đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công phụ thân như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.

Những thời điểm rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo xung quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện tốt giảng giải những điều thắc mắc bọn chúng em thường gặp. À, mà lại sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai cùng em cứ nhờ bố giảng cho bài xích văn, hướng dẫn cho bài bác toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.

Em rất kính yêu bố em. Nhờ bao gồm bố nhưng mà cả gia đình sống vào cảnh ấm no, hạnh phúc. Mang đến nên, thời điểm nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.

Bài văn mẫu lớp 5 tả về người bố thân yêu của em

*
Văn mẫu tả về bố xúc động nhất

Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương thương tôi nhất. Bố luôn luôn luôn lắng nghe mọi người nói cùng đặc biệt là tôi.

Bố có một body to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố tất cả một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vị phải có tác dụng việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu với bố gồm đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.

Hôm làm sao tôi đi học, bố cùng mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối thuộc vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào trong nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm cho bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.

Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng mang đến gia đình. Tục ngữ tất cả câu “con không phụ vương như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người phụ vương trong câu tục ngữ ấy, là một bé người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu vào gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, sáng dạ khác hẳn những người khác cùng đã tất cả ý định làm những gì thì phải tạo nên bằng được đề nghị bố được rất nhiều người kính trọng.

Tôi rất tự hào khi là đàn ông của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo cùng sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.

Tả bố của em

*

Tả về người bố cơ mà yêu thương

“Công phụ thân như núi Thái Sơn” câu ca dao ấy vẫn luôn đúng mang đến tới tận ngày nay. Thân phụ luôn là người dạy em những điều giỏi lẽ phải, nếu như mẹ đến em một bàn tay dịu dàng, một tình thân thương ngọt ngào thì phụ thân lại như một sự nâng đỡ em vào cuộc đời và cho em một tình thân đong đầy nhưng cũng đầy nghiêm khắc. đối với em thân phụ không chỉ là một người trụ cột của gia đình, ko chỉ là một người thân phụ mà còn là một một anh hùng, một tấm gương đạo đức để em học tập cùng noi theo.

Xem thêm:

Cha em như một vị hero trong mắt em vậy. Phụ vương em không tốt lắm chỉ có một mét sáu bảy thôi thế nhưng toàn thân ấy lại hơi mập đủ có thể che chở cho em trước những nguy hiểm. Nhớ bao gồm lần cả một cây cỏ khô rơi xuống cha đã lấy thân hình của bản thân để đỡ lấy loại đau ấy. Cha em mập là vậy nhưng phụ vương lại rất nhanh nhẹn vào công việc. Ko những thế thân phụ còn gồm cả một khuôn mặt chữ điền vuông vắn tất cả phúc, em biết điều đó do được nghe rất nhiều người khen phụ vương và thật tự hào về cha của mình. Phụ thân có nước domain authority trắng nhưng mà khiến nhiều người phụ nữ cũng phải tị tị vì chưng nước ấy. Những buổi đi làm đồng về bên nhau rửa thuộc cấp lấm bùn trên nhỏ mương nhỏ ai cũng phải trầm trồ bởi làn domain authority ấy. Rồi tất cả người lớn khéo chửi đùa “ Sư mày đàn ông nam nhi gì nhưng mà trắng hơn cả đàn bà thế”. Nước domain authority trắng ấy không phải là domain authority trắng bạch mà đủ độ trắng với một người đàn ông phong độ như thân phụ em.

Mắt cha em khổng lồ tròn và ướt nước, chú ý ban đêm thì thật lấp lánh hiền từ như những ngôi sao sáng ngoài trời đêm. Đôi môi đẹp lắm với cả những hàm răng đều tăm tắp như hạt ngô càng tạo nên vẻ hiền từ của phụ thân trở bắt buộc đẹp lạ thường. Nhưng mà đặc biệt mỗi khi cha cười em thấy hạnh phúc biết bao, đó là một nụ cười rạng rỡ, một nụ cười hiền lành chất phác của một người nông dân. Đặc biệt hơn nữa là đôi bàn tay cha, đôi bàn tay ngày ngày chăm lo em, đôi tay vuốt má, đôi tay ẵm em cùng cả đôi tay đòn roi đau đớn nữa. Bàn tay phụ thân không mềm mại như bàn tay của nhiều người khác bởi quê hương nghề chính là đồng ruộng bởi vì vậy mà đôi bàn tay của thân phụ chai đi do cày bừa, chai đi vì chưng mưa nắng ngoài ruộng. Thế nhưng đôi bàn tay vẫn tràn đầy yêu thương khi vỗ về những đứa bé nhỏ, vẫn xoa đầu tốt vuốt mà bọn chúng đầy ngọt ngào. Cùng cũng bởi vì thế em hiểu được phần như thế nào những nỗi vất vả mà thân phụ đã phải chịu vày em. Không những thế bàn tay chai, khô cằn, ngắn ngủn đó lại em gồm thể viết rất đẹp và tạo ra sự những đồ vật thật đẹp mắt trong nhà. Bàn tay ấy còn khiến cho nên những khu nhà ở đẹp đẽ, nhìn những viên gạch đỏ lừ được xếp thành hàng mặt cạnh những hàng vữa thật sự thích hợp mắt.

Và giờ đây lúc em đã khi thời gian và những nhọc nhằn mà cha đã trải qua đã khắc tạc bên trên khuôn mặt mái tóc thân phụ em. Mới ngày nào cơ mà mái tóc đã ngả sang màu sắc khói. Đó ko hẳn là trắng cũng ko hẳn đã là đen, đó là một color tóc của sương sớm, là màu sắc tóc của những ánh nắng gắt gỏng bên trên cánh đồng ban trưa cùng là màu của cơn mưa rào nọ. Tất cả những nhọc nhằn sóng gió của cuộc đời cũng như những vất vả lúc chăm sóc những đứa con trưởng thành như hằn in ở những vết nhăn bên trên mắt cha. Mỗi lần thân phụ cười những vết nhăn ấy lại lộ ra rõ hơn giỏi cũng tất cả khi em nhận bắt gặp những nếp nhăn ấy nhưng ko phải cười nhưng là cha đang suy nghĩ về điều gì đó. Dẫu thời gian có mang tuổi thanh xuân của phụ vương đi nhưng đến đến bây giờ cha vẫn luôn là người bảo vệ em khỏi những nguy hiểm của cuộc sống, phụ vương vẫn là điểm tựa vững chắc và bàn tay nâng đỡ khi em vấp ngã.

Em rất yêu mến phụ vương của em nếu có một điều ước em luôn luôn mong sức khỏe đến cho cha để phụ thân sống với em mãi mãi. Nếu như mẹ giống như một thiên thần một bà tiên trong mắt em thì cha lại giống như một vị anh hùng, một ông tiên hiền lành ko chỉ mang đến những phép màu cho cuộc đời em nhưng mà mang đến cả một tình phụ tử thiêng liêng đầy bít chở.

Tả về bố kính yêu của em

*
Văn mẫu tả về bố chiều chuộng của em

“Công thân phụ như núi thái sơn”. Tôi yêu bố không chỉ vày câu nói đó nhưng mà tôi yêu bố bởi bố đã có tôi đến cuộc sống tươi đẹp này, bố đã có đến mang lại tôi trọn vẹn tình yêu thương.

Bố tôi năm nay ngoại trừ 40 tuổi. Là người chăm chỉ tập thể thao à chăm chỉ có tác dụng việc đề xuất nhìn bố cường tráng lắm. Dáng vẻ người bố tôi dong dỏng, nước da bánh mật đề nghị trông thật khỏe mạnh. Trán bố tôi cao vuông. Vầng trán ấy bao đêm thao thức suy tư để tìm ra những cách giải quyết hay nhất cho gia đình cùng công việc của bố.

Tôi yêu nhất là đôi mắt bố. Dưới sản phẩm lông mày rậm, đôi mắt to, sáng sủa ảnh lên vẻ nghiêm nghị. Bố luôn luôn nhìn thẳng mỗi khi tiếp xúc với mọi người. Tôi luôn cảm nhận sự ấm áp niềm yêu thương vô tận vào đôi mắt ấy. Mái tóc của bố tôi đã pha sương. Những dịp rảnh rỗi, tôi thường nhổ tóc sâu mang lại bố. Những sợi tóc ngắn cùng hơi cứng mỗi khi tôi áp má vào tất cả cảm giác nhột nhột, mê thích thú.

Giọng nói bố tôi trầm ấm, dứt khoát nhưng vẫn tha thiết yêu thương thương. Vàm ngực bố rộng, đủ để bít chở cùng ủ ấm cho bố mẹ bé tôi. Tôi vẫn thường gọi bố là lực sĩ vị bắp tay bắp chân của bố tôi cuồn cuộn. Nhờ sự khỏe mạnh với cứng cỏi của bố tôi mới hiểu vì sao bố là trụ cột, là chỗ dựa cho tía mẹ bé tôi. Mỗi ngày bố tôi dậy sớm nhất nhà. Vào những ngày đông giá chỉ rét bố vẫn ko bỏ kinh nghiệm tập thể dục mỗi sáng. Bố góp mẹ lo bữa sáng sủa cho anh em chúng tôi rồi đưa công ty chúng tôi tới trường, sau đó bố mới đến cơ quan làm cho việc.

Tôi biết ở cơ quan tiền bố có tác dụng việc rất vất vả. Là thợ giỏi phải không những chỉ có tác dụng việc của mình nhưng mà bố còn luôn luôn giúp đỡ đồng nghiệp đề xuất ai cũng quý mến. Tính bố hiền, ít nói. Bố tôi luôn dạy tôi phải sống trung thực, thật thà.

Khi về đơn vị bố đảm nhận tất cả mọi việc nặng nhọc. Nhờ bàn tay khéo léo của bố buộc phải mọi đồ vật trong công ty tôi đều đẹp. Buổi tối bố dành riêng thời gian để dạy tôi học bài. Tuy không phải thầy giáo nhưng bố giảng bài thật ân cần, dễ hiểu. Tôi yêu thích nhất được sà vào lòng bố để được ủ ấm, ngửi mùi hương thơm nồng và nghe kể chuyện về tuổi thơ của bố. Những hôm bố đi công tác làm việc hay về quê thăm ông bà nội, tía mẹ nhỏ tôi đều thấy căn bên trở bắt buộc trống vắng à nhớ bố đến cồn cào.

“Cả thế giới ở vào túi bố, trái tim nhỏ ấp ủ một điều. Yêu bố hơn những gì con có, thật tuyệt vời là bố của con”. Tôi yêu bố nhiều hơn tất cả những gì tôi bao gồm thể nói được. Nếu tôi bao gồm một điều ước, tôi mong mỏi ước bố của tôi mãi mạnh khỏe và luôn ở mặt tôi.

Tả về người bố đáng kính của em

*

Văn mẫu tả về bố mến thương của em

Bố là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, là người dạy em phải tự mình đứng lên từ những vấp ngã. Thật hạnh phúc biết bao khi luôn luôn có bố ở bên. Bố em năm ni đã quanh đó 40 tuổi. Bố có dáng người cân đối, thân hình khỏe khoắn bởi bố năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Gương mặt chữ điền cùng làn da bánh mật đầy nét cương nghị. Mái đầu bố đen bóng, óng mượt thuộc nụ cười tươi tắn luôn tỏa rạng trên môi khiến bố trông trẻ hơn hẳn so với tuổi thật của mình. Bàn tay bố ấm và to, đầy những vết chai sần. Đôi bàn tay ấy đã dạy em làm, chăm em học, xoa đầu em mỗi khi em bị ốm.