Bí mật của đại tiểu thư

     
Cô nàng tiểu thư là nhỏ gái của tổng giám đốc nhà họ Đường. Từ nhỏ đã được cung chiều, nên cô có một làn da mềm mại, mịn màng.Mặc dù là đại tiểu thư, tuy vậy anh Diệp vẫn ko hề tỏ ra thân thiện đến cô, bởi trong lòng anh đã có hình bóng của người nhỏ gái khác.Bởi anh đã biết một bí mật quan lại trọng của cô. Bí mật đó là gì? Mọi người cùng đón đọc để biết thêm nhé!!

Bạn đang xem: Bí mật của đại tiểu thư

Tháng mười nhì ở Đài Bắc, gió giá thổi qua, trong tâm địa tràn ra sự rét lẽo.Trong hiên chạy dài bệnh viện toàn màu sắc trắng, ánh đèn bi tráng rơi xuống, chiếu lên cô nàng có vẻ tái nhợt và tiều tụyđứng vào góc. Cô khoảng mười bảy mười tám tuổi, ngũ quan mỹ lệ, dáng fan thon cao, nhưng áo quần hơi mỏng tanh manh không phương pháp nào chống đỡ cái không khí lạnh thấu xương sinh sống hành lang, thủ công cứng ngắc, gần như đã ướp đông đến thiếu tính độ ấm.Ánh mắt cô nhìn cũng không dám nhìn vào cửa chủ yếu phòng giải phẫu, khuôn phương diện xinh đẹp tràn đầy vẻ lo lắng.Cửa phòng giải phẩu vừa mở, vẻ mặt của cô ấy liền mửa nóng, lảo đảo vọt tới, "Diệp Hân Dương, Thư Mi tuyệt nhất định không có việc gì đúng không? Cô ấy không tồn tại việc gì, nhất thiết sẽ không. . . . . ."Diệp Hân Dương quan sát vào hai con mắt thâm quầng của cô bé trước mắt, anh nghỉ ngơi phòng giải phẩu ngóng bao lâu, e rằng cô cũng bền chí bấy lâu, nhưng bây giờ những vấn đề này thì có lợi lợi gì? cô gái luôn mỉm cười trong sang trọng kia, vĩnh viễn sẽ không còn trở về nữa, đang không khi nào sôi nổi xuất hiện ở trước phương diện anh nữa.
Thấy anh phương diện lạnh không nói tiếng nào, cô bé lộ ra thần dung nhan kinh hoàng, theo bản năng kéo áo choàng trắng của anh ý lại, "Diệp Hân Dương, nói đến tôi biết cô ấy không tồn tại việc gì được không, chớ không nói lời nào, tôi sợ. . . . . ." lúc này biết sợ, vậy ban sơ đã làm cái gì.Đối với đại tiểu thư kiêu ngạo tùy hứng lại tùy ý có tác dụng bậy này, Diệp Hân Dương không muốn nói gì cả, ghẻ lạnh liếc cô một cái, cất cách rời đi.Áo choàng lại bị kéo lấy, thanh âm run rẩy sau lưng, cũng đã khôi phục thành mẫu giọng điệu vênh mặt hất hàm sai khiến mà anh ghét nhất: "Diệp Hân Dương, tôi lệnh cho anh đứng lại đến tôi, anh không nói rõ cùng với tôi thì đừng hòngđi!"Trong mắt đôi mắt đen nhánh ko gợn sóng bây giờ đã nổi lên một trận mưa rền gió dữ, của nhà giải phẫu 12 giờ, anh dùng trọn vẹn lý trí mới kìm hãm được lửa giận gần như là muốn vỡ lẽ đê này, nhưng bây giờ, một người phân vân điều và trù trừ sống bị tiêu diệt lại liên tiếp trêu chọc anh, bi ai và lửa giận bị đè nén thật lâu rút cuộc không thể liên tiếp nhẫn nài nữa.

Xem thêm: Đánh Giá Kem Nền Của The Face Shop Power, Kem Nền Bb The Face Shop Power Perfection

Anh xoay đầu, bé ngươi băng lãnh gắt gao nhìn chú ý cô, y tá ở kề bên cũng cảm thấy không khí không đúng, chóng vánh chen mồm nói: "Xin lỗi, bác sĩ Diệp đã tận lực, nhưng lại trái tim bệnh nhân đã không thể chịu nổi gánh nặng, mang đến nên. . . . . ."Như bị sét đánh, thân thể của cô bé nặng năn nỉ run lên, đôi mắt to u ám và đen tối nhìn Diệp Hân Dương, "Cho nên. . . . . ." Lại nhìn thấy cặp mắt rét mướt như băng không tồn tại đến một ít nhiệt độ cơ thì bỗng nhiên đau lòng khó có thể kiềm chế.Mặc cho dù trong mắt anh chú ý cô chưa lúc nào có nữ tính và yêu thương thương, luôn tràn ngập không kiên trì và ngán ghét, cơ mà cũng trước đó chưa từng dùng loại ánh nhìn này quan sát cô, thật giống như như. .. Y như anh đang hoàn toàn thuyệt vọng với cô."Cho đề nghị cô ấy vẫn chết, bị cô sợ hãi chết!" Diệp Hân Dương chỉ cảm giác thân thể gồm một cơn lửa giận sẽ cháy, nguy cấp muốn tiêu diệt cái gì, "Cô biết cụ thể cô ấy có bệnh tim bẩm sinh, chịu không nổi một chút ít kíƈɦ ŧɦíƈɦ, lại còn chạy đi kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô ấy, bây giờ cô được may mắn "
"Không! không phải là tôi, là trường đoản cú Khả, cô ta thấy được anh xuất sắc với Thư Mi, cũng lưỡng lự Thư Mi gồm bệnh tim, cho nên mới góp tôi. . . . . . Tôi không biết, tôi thật sự là không biết, anh có thể tìm từ Khả đối chất." Một giọt một giọt nước đôi mắt từ vào mắt khổng lồ rơi xuống, cô gái điên cuồng lắc đầu."Cá mè một lứa, cô cho rằng tôi tất cả tin xuất xắc không?" Diệp Hân Dương cười cợt lạnh một tiếng.Cô gái mơ hồ cảm hứng được sự vô vọng nào kia "Diệp Hân Dương...........""Đường Y Nặc, một ngày nào đó cô sẽ vì hành vi việc có tác dụng của cô nhưng trả giá chỉ thật lớn." Diệp Hân Dương nhắm đôi mắt lại, bất ngờ dùng sức giãy ra áo choàng bị tay cô kéo lấy, "Cô sẽ có báo ứng!" Sau đó, cũng không xoay đầu lại nhất quyết rời đi.Đây là lần trước tiên anh kêu thương hiệu cô, Đường Y Nặc, trong giọng nói lại tràn đầy căm hận và chán ghét. . . . . . Trái tim bên cạnh đó đã bị khoét một lỗ lớn, bụng tràn trề lạnh lẽo, rồi lại cảm giác không lạnhCô buông tay ra, chỉ còn lại không khí vắng vẻ.Diệp Hân Dương. . . . . . Hân Dương. . . . . . Tại sao không tin tưởng tôi?Sáu năm sau."Tại sao cậu trở lại đài Bắc, mình nên đi một quãng con đường dài từ bỏ Iceland chạy về chỉ vị đón cậu xuống máy cất cánh đó?" Vệ Đoan nắm lấy hành lý của khách hàng tốt, rồi tiếp đến phàn nàn. Anh chính xác là bị náo loạn thần kinh, chỉ nhận được một cú điện thoại cảm ứng nói "Mình mong muốn từ Nhật bạn dạng quay về Đài Bắc", độc nhất vô nhị thời nhanh miệng vẫn nói "Vậy để mình mang đến đón cậu."Trời new biết khi đó anh đang ở Iceland thực hiện nghi lễ trục xuất tu hành, thời gian đi máy cất cánh từ Iceland mang đến Đài Bắc có thể còn dài hơn nữa từ Nhật phiên bản đến Đài Bắc, tuy nhiên mà đã gật đầu làm người xuất sắc nên đành phải cố gắng đi cấp tốc hơn, bởi vậy bọn họ Vệ từ xưng là người xuất sắc không kịp thay đổi lại hành lý, đã nhanh chóng đón máy bay bay tới."Bởi vì cậu là bạn giỏi kiêm học trưởng của mình!" Ở Nhật bạn dạng làm vấn đề sáu năm, cỗ dáng của Diệp Hân Dương ngay sát 30 tuổi càng thêm đẹp mắt trai và thâm thúy, anh nhướng ngươi nhếch khóe môi khẽ mỉm cười, trình độ hấp dẫn gần như tất yêu tưởng tượng nổi.Người khoan thai như Vệ Đoan vô duyên không có căn cứ đỏ mặt, anh tiếp cận mấy bước, mới xoay đầu lại nhướng lông ngươi nhìn chằm chặp Diệp Hân Dương, "Đừng dùng phương pháp đối phó với đàn bà để thì thầm với mình, trông chừng quả đấm của mình." Ông trời, một vài ba biểu tình của tiểu tử Diệp vừa rồi, rõ ràng đang nói "Anh là tình nhân của tôi", có tác dụng hại fan anh các nổi hết domain authority gà.Diệp Hân Dương chỉ mỉm cười không nói, yên lặng đi theo sau Vệ Đoan.Sau một hồi "tán gẫu tạp nham" Vệ Đoan cùng Diệp Hân Dương lên tắc xi, trong những khi vô tình mới phát hiện ra mình lại tiện lợi bị dời đi đề tài lần tiếp nữa bởi một câu nói, anh vốn giám sát và đo lường muốn trừng phân phát Diệp Hân Dương mà? đái tử Diệp này ngày càng tệ rồi."Cũng sáu năm rồi, bên này biến hóa rất lớn, bản thân thực không nhận ra được." Diệp Hân Dương nhìn ngoài cửa sổ không khỏi cảm khái.Tiểu tử Diệp này còn có phải luôn luôn xem thời hạn như phản ứng hóa học của cậu ta hay là không ? Vệ Đoan đến anh một chiếc liếc mắt, cười chê nói: "Đúng vậy, tuy nói mình luôn luôn chạy loạn nghỉ ngơi khắp phần lớn nơi trên nắm giới, cơ mà hàng năm cũng trở thành quay về Đài Bắc một lần, ngược lại cậu 6 năm vừa qua định cư làm việc Nhật Bản, chỉ sợ hãi ngay các bạn của mình nơi đâu cũng vẫn quên, hi hữu lắm cậu new chịu quay trở lại một chuyến!""Nghe dòng giọng điệu cậu kìa." Diệp Hân Dương cười, "Không biết còn tưởng rằng họ có vật gì với nhau." Tròng mắt black tươi cười có rất nhiều hứng thú quan sát Vệ Đoan, đen tối lưu chuyển."Hay là, học tập trưởng thầm mếm tôi sao?""Có ai thì thầm như vậy với học trưởng sao?" Cư nhiên lại là loại giọng điệu vui chơi đó, Vệ Đoan đã chuẩn bị tâm lý lần này khăng khăng không sập bẫy, trái lại sắc khía cạnh nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, mang ra vóc dáng của học trưởng, "Khai ra chi tiết! lúc đầu cậu đột nhiên nhiên thoát ra khỏi nước, hỏi cậu nguyên nhân, cậu chỉ lấy vì sao qua loa là mang đến Nhật bạn dạng đào tạo nên sâu, lúc này thế nào, trên sao biến đổi chủ ý trở lại?""Bởi vày . . . . ." Thấy bộ dáng Vệ Đoan tráng lệ và trang nghiêm theo dõi anh, Diệp Hân Dương cũng thu giọng điệu đùa giỡn, ý cười cợt trong tròng đôi mắt đen từ từ tản đi, trở thành bộ dáng ủ rũ ko tan được, "Đường đại tè thư bị bạn xấu tập kích, não cỗ bị yêu quý nặng, sau khi cấp cứu vớt thì đầu óc bị thoái trở thành đứa con trẻ năm tuổi, Đường lão gia hy vọng mình quay trở lại làm chưng sĩ riêng mang lại cô ấy, một ngày 24h chăm lo cô ấy.""Đường đại tiểu thư, là Đường Y Nặc đúng không?" Vệ Đoan nhớ tới cái người luôn chẳng phân minh được ngôi trường hợp, địa điểm, thời gian, yêu ước Diệp hân Dương tùy thời ngóng lệnh, tốt nhất có thể nghe lời như là y như chó, cô nàng kiêu căng bảo đến đề xuất đến, tất cả thân phận tôn quý, là phụ nữ một của quản trị Đường tập đoàn đa quốc gia, đáng tiếc hành rượu cồn thật khiến cho người ta xem không được.