Giáo sư trần văn khê

     

Có một câu chuyện thể hiện nay niềm kiêu hãnh của người việt nam đã được Giáo sư nai lưng Văn Khê nói lại nhiều lần cho các học trò của mình, và cũng rất được ông khắc ghi trong cuốn hồi ký, kể về cuộc tranh biện bên lề buổi sinh hoạt của Hội truyền tay Tanka Nhật phiên bản tại Paris vào năm 1964…

*
Cố giáo sư nai lưng Văn Khê (Ảnh: Madeinsaigon.vn)Tham dự buổi ở này đa số là người Nhật và Pháp, duy chỉ tất cả Giáo sư là tín đồ Việt. Diễn thuyết hôm ấy là một trong những cựu Đề đốc Thủy sư fan Pháp. Ông bắt đầu buổi nói chuyện như vậy này:“Thưa quý vị, tôi là Thủy sư đề đốc, vẫn sống ở vn 20 năm cơ mà không thấy một áng văn nào đáng kể. Nhưng lại khi lịch sự nước Nhật, chỉ trong khoảng một, 2 năm mà tôi vẫn thấy cả một rừng văn học. Cùng trong khu rừng ấy, trong đó Tanka là một trong những đóa hoa hay đẹp. Trong thơ Tanka, chỉ việc nói một ngọn núi, một con sông mà tả được bao nhiêu tình cảm. Chỉ 31 âm tiết mà lại nói bao nhiêu chuyện sâu sắc, đậm đà. Nội hai điều ấy thôi đang thấy những nước khác không dễ có được.”Lời phát biểu đã va đến lòng tự trọng dân tộc của Giáo sư trằn Văn Khê. Bởi vì thế, lúc buổi rỉ tai bước vào phần giao lưu, gs đã đứng dậy xin phép vạc biểu:“Tôi chưa phải là người nghiên cứu văn học, tôi là Giáo sư nghiên cứu và phân tích âm nhạc, là member hội đồng quốc tế âm nhạc của UNESCO.

Bạn đang xem: Giáo sư trần văn khê

Xem thêm: Giáo Án : Truyện Ba Cô Gái Chủ Đề, Giáo Án Truyện Ba Cô Gái

Vào lời bắt đầu phần nói chuyện, ông Thủy sư Đề đốc nói rằng đã ở nước ta hai mươi năm nhưng mà không thấy áng văn nào đáng kể. Tôi là bạn Việt, lúc nghe tới câu đó tôi đã rất ngạc nhiên. Thưa ngài, chưa biết khi ngài qua nước Việt, ngài chơi với ai mà không biết một áng văn nào của Việt Nam?
Có lẽ ngài chỉ chơi với những người lưu ý đến chuyện nạp năng lượng uống, nghịch bời, hút xách… phải chi ngài nghịch với giáo sư Emile Gaspardone thì ngài sẽ biết đến một thư mục bao gồm trên 1.500 sách báo về văn hoa Việt Nam, in vào Tạp chí Viễn Đông bác cổ của Pháp số một năm 1934. Hay nếu như ngài gặp mặt ông Maurice Durand thì ngài sẽ có dịp gọi qua hàng vạn câu ca dao vn mà ông Durand đã đựng công sưu tập… Ông còn đọc biết về thẩm mỹ và nghệ thuật chầu văn, ông còn xuất bản sách đánh dấu các sinh hoạt văn hóa truyền thống của người việt Nam. Trường hợp ngài làm các bạn với những người như thế, ngài sẽ biết rằng nước tôi không chỉ có một, mà có đến hàng vạn áng văn kiệt tác.Tôi lưỡng lự ngài đối xử với người việt nam thế nào, nhưng tín đồ nước tôi thường cực kỳ hiếu khách, chuẩn bị nói mẫu hay trong văn hóa truyền thống của mình cho tất cả những người khác nghe. Nhưng fan Việt chúng tôi cũng ‘chọn mặt giữ hộ vàng’, với những người phách lối gồm khi công ty chúng tôi không tiếp chuyện. Bài toán ngài trù trừ về áng văn như thế nào của Việt Nam cho thấy thêm ngài giao du với những người dân Pháp như vậy nào, ngài đối xử với người việt nam ra sao. Tôi khôn cùng tiếc do điều đó. Vậy mà ông còn cần sử dụng đại ngôn trong lời mở đầu”.Rồi để đối chiếu với Tanka, Giáo sư gửi ra rất nhiều câu thơ như: “Núi cao bỏ ra lắm núi ơi; Núi bít mặt trời, không thấy người yêu” giỏi “Đêm qua mận new hỏi đào; vườn hồng đã bao gồm ai vào tuyệt chưa” nhằm đối chiếu: có nghĩa là cũng cần sử dụng núi non, nhành hoa để nói rứa tâm sự của mình.