Gửi thanh xuân không bao giờ ngoảnh lại

     
*


Nếu coi cuốn sách củaLinh Chi là 1 trong những chuyến tàu, thì chuyến tàu đó sẽ mang tên Thanh xuân. Ở đó, những mẩu truyện ngây ngô đã xảy ra, số đông nỗi niềmcủa một thời niên thiếu hụt được ghi lại, trên quãng đường vỏn vẹn 3 năm của lứa tuổihọc trò.

Bạn đang xem: Gửi thanh xuân không bao giờ ngoảnh lại

Lần đầucầm cuốn sách trong tay, tôi đã nghĩ vào đầu: “Lại là 1 trong những quyển sách nói đến tuổi trẻ. Fan ta thật đam mê sống trongnhững hoài niệm, cùng tôn thờ quãng thời gian khi còn là 1 trong học sinh.”

“Nhưng điều này có gìsai?” Tôi lại từ trả lời.

Tôi đãtừng đọc ở đâu đó, rằng thanh xuân cũng tương tự sắc đẹp, chỉ mỏng manh manh giống hệt như mộttrang giấy bị gió hong khô, trong sơ hở của thời gian và hiện nay thực. Nhiệt huyếtcủa tuổi trẻ, cảm xúc trong lành của quãng đời học sinh, những hi vọng hay thậmchí là giọt nước mắt đắng cay… vĩnh viễn luôn luôn là các kí ức xinh xắn trong cả mộtđời người. Và Gửi tx thanh xuân không bao giờngoảnh lại quy tụ đủ toàn bộ những điều đó.

Có mộtsự thiệt rằng, tôi vẫn biết đến tác giả của cuốn sách này – Linh Chi, được khoảnghai năm hoặc lâu hơn thế. Bởi lẽ tôi đã có lần đọc không ít điều cô viết trêntrang blog cá nhân của mình. Chỉ là tôi bất ngờ rằng cô gái ấy và tác giả củacuốn sách này là một. Cũng không thể biết tên của cô bé đó là Linh Chi. Thậtvui mừng biết bao khi sau cuối chiếc rương chứa giấu hồ hết tâm sự, gần như cảm nhậnchân thật độc nhất của cô bé nhỏ mười sáu tuổi năm nào hiện nay đã được xuất bản thành mộtcuốn sách gọn gàng và trả thiện, bước vào lòng tín đồ đọc một cách tự nhiên và nhẹnhàng như thiết yếu lối hành văn của cô vậy.

Gọiđây là cuốn sách, tốt coi phía trên như một lá thư cũng được. Bởi vì Linh bỏ ra viết ra cuốnsách này nhằm gửi mang lại một người chúng ta tuy ngốcnghếch nhưng đáng yêu và dễ thương và xứng đáng nhớ, đó thiết yếu là bạn dạng thân mình, chính là nhânvật “tôi” trong vượt khứ, khi vẫn còn đó là một cô nhóc bình thường có nhiều để ý đến bất thường về nạm giới.

Ở tuổithanh xuân, bạn sẽ phải đi qua rất nhiều ngã rẽ, mọi ngã cha và cả đầy đủ ổ gàbất thình lình mở ra mà không báo trước. Bao gồm thể các bạn sẽ phải đứng khựng lạitrước đông đảo trạm dừng chân, đón thêm một vài vị khách hàng lạ khía cạnh cùng phi vào chuyếnhành trình của mình, tất cả đều tự nhiên và quản lý và vận hành không theo một quy luậtnào như thế. Đó cũng là tại sao vì sao tôi điện thoại tư vấn quyển sách của Linh đưa ra là Chuyến tàu sở hữu tên Thanh Xuân. Với trênchuyến tàu ấy, cứ mỗi một trạm dừng lại gắn tức thời với một mảng kí ức đặc biệt quan trọng củatuổi trẻ. Tôi đã ví đó là trạm giới hạn 1, trạm giới hạn 2, trạm giới hạn 3… tương xứng vớimỗi một chương của cuốn sách. Và tất cả tất thảy 8 trạm dừng chân như thế. Nhưngtôi tin tưởng rằng khi đọc cuốn sách này, những cảm giác mà nó đem lại cho bạn sẽ là mộtcon số đẩy đà mà ko một định mức nào hoàn toàn có thể đong đếm được.

Lúc còn trẻ, fan tadám đi tiến công cược với quả đât rằng trên hành tinh này không thể bao gồm một ai cô độchơn mình

Năm mườisáu tuổi, bạn là người như vậy nào? đầy đủ cô cậu học sinh ôm vào mình những mộngtưởng tươi vui dưới mái trường cung cấp III. Họ của năm ấy hẳn đang gieo trongmình gần như mầm cây của hy vọng, những ước muốn và cả viễn cảnh tráng lệ về mộtthời học sinh đáng nhớ. Có người ước mình sẽ trở thành một cá thể nổi bật, làmmột chức cán cỗ thật to, hay đơn giản là thâm nhập thật nhiều các hoạt động ngoạikhoá. Cũng có thể có người hy vọng sẽ tìm kiếm được một chuyện tình tuổi học tập trò đầy ngây ngôvà… lãng xẹt, y hệt như mấy tập phim điện ảnh người ta thường xuyên đóng. Hầu hết mộngmơ thuở ban đầu đó thật tươi đẹp biết bao.

Vàchúng vẫn còn tươi đẹp và đáng nhớ như thế, nếu như cuộc sống không gian ác dộicho các bạn một vài gáo nước lạnh. Khi mà lại bạn nhận ra rằng, cấp III không còn hay honhư mình đã có lần nghĩ.

Một tậpthể toàn các con bạn lạ lẫm. Một môi trường đối đầu và cạnh tranh khắc nghiệt bị chônvùi trong đụn điểm số, thành tích, thiết bị bậc. Những người dân bạn ích kỉ. Sự ganhđua phi lý. Lòng đố kị. Sự giả tạo. Với cả đều trò chơi ác ý. Toàn bộ đều là nhữnggáo nước lạnh mang tên “hiện thực”, nhàn hạ dội trực tiếp xuống đầu bạn – một cô béngây ngu và dại dột đến nút thảm thương. Với cô bé nhỏ ấy không có bất kì ai khác chủ yếu làtác đưa của cuốn sách này.

Suốtnhững tháng ngày đầu tiên của năm học cung cấp III, cô bé non ngu của tuổi mười sáuđã bị ngập chìm trong mớ bòng bong của ngôi trường lớp, các bạn bè, cô thầy. đông đảo thứ chẳnghề như cô nghĩ. Những người dân bạn trong lớp thật đáng sợ, ích kỉ một giải pháp đáng sợ,và xấu tính cũng một bí quyết đáng sợ. Tác giả đặt tên cho đầy đủ nhân thiết bị xungquanh mình bằng nhiều cái tên đặc biệt, theo đúng đặc thù của tuổi học trò,đó là Cô Cô, Ghẻ, Tấm, Già, Bống, Kat, CT,… và rất nhiều những nhân đồ dùng khác.

Sựchoáng ngợp của mái trường cấp III làm cho cô hoảng sợ. Cô bị cuốn vào nhữngđám đông rì rào nói xấu nhau, đùa đểu nhau, bắt nạt nạt nhau, hay thậm chí là “hộiđồng” nhau. Cung cấp III trong mắt của tác giả giống như một mảnh rừng hoang sơ, muốnđi qua được không còn thì phải bao gồm gan khai phá nó. Một địa điểm đầy rẫy đông đảo cạm bẫy, nhữngkhoảng tối, đa số giả dối, cùng cả những vấn đề tiêu cực.

Cô bétrong cuốn sách đã bắt buộc trải qua tất cả những cung bậc ấy. Có nhiều lúc cô như mộtnhân vật dụng phản diện ác độc trong mẩu chuyện cổ tích. Đôi khi lại trong vai ngườibị sợ của một vở kịch được trao đổi công phu. Và cũng đều có khi, bỗng nhiên trởthành cô bé chính trong một bộ phim tình cảm sướt mướt lâu năm tập…

Bị trùdập, bị đùa cợt, bị coi thường, bị xúc phạm,... Tất cả những khoảng tầm tối của khurừng có tên “học đường” hầu hết được cô đề cập lại rất sống động trong từng chương củacuốn sách.

Để rồicó hầu hết ngày, cô dường như không còn khẩn thiết gì đến cuộc đời này nữa. Bất lựctrước hồ hết bất công. Yếu ớt trước sự tiêu cực. Hèn mạt không thể đương đầu vớisự thiệt ngang trái. Trong chốc lát ấy, cô cảm xúc như mình đã chuẩn bị sẵn sàng đểkhước từ hầu hết thứ, chối từ đầy đủ đặc ân mà cuộc sống thường ngày ban tặng, bao gồm cả sự xuấthiện trên cuộc đời xô người yêu và bất nghĩa lý này…

Hay là con tín đồ nênphát minh ra những cái vỏ. Mọi cá nhân tự chui vào một chiếc rồi tự lo lấy chuyện củamình. Tốt là thôi, tất cả chết không còn đi. Ngừng lại được rồi đấy, dòng thế giớiđiên cuồng này.

Và khiấy, trong xem xét của cô nhỏ nhắn mới lớn, chắc chắn rằng trên thế giới này chẳngcó ai cô độc hơn chính phiên bản thân mình.

Dù ngày mai tất cả ra sao, bạnvẫn có quyền tin vào cuộc sống

Khởi đầubằng những mong mỏi và mộng tưởng. Dứt bằng thực sự phũ phàng sắc nhọn nhưmũi dao đâm. Dẫu vậy đôi khi, thiết yếu những mũi dao ấy lại giúp đỡ bạn hiểu ra đượcnhiều điều để đời cùng những bài học kinh nghiệm đáng nhớ.

Nhữngcon fan giả chế tác dạy các bạn cách diễn xuất. Sự ganh ghét đố kiêng dạy chúng ta cách bứtmình lên đấu tranh. Thua trận dạy các bạn sự bền chí cố gắng. Mất non dạy các bạn tháiđộ trân trọng với thực tại đang ra mắt quanh mình. Hồ hết thứ đều thành lập và hoạt động với mộtmục đích nào đó. Quan trọng là chúng ta có đi tìm ý nghĩa của bọn chúng theo đúnghướng hay là không mà thôi.

Và đếnmột thời điểm nào đó trong đời các bạn sẽ nhận ra rằng, không chỉ là có thất bại, giảtạo, mất mát,… new đem lại cho mình nhiều bài học kinh nghiệm ý nghĩa, nhưng cả những nhỏ ngườiđi ngang qua cuộc đời bạn cũng có thể mang lại cho bạn nhiều cảm xúc không thểnào quên.

Đó làkhi các bạn biết tôi đã yêu.

Ngườita hay nói trong cuộc đời ngắn ngủi ít nhất một lần đề nghị được trải qua cảmgiác có một ái tình thời học tập trò. Và cô gái trong cuốn sách đã có nó. Một mốitình đẹp mắt đẽ, nhẹ nhàng, đầy rung động, có đậm khá thở của biển, của rất nhiều hạtmưa, cùng cả sự luyến tiếc.

Hệtnhư phần đa gì bạn ta thường xuyên nói, tình yêu giống như một phép màu thần kỳ gồm thểxua tan mọi nếp nhăn bên trên vầng trán giỏi hong thô cơn đồng minh nước mắt đã chựctrào trong lồng ngực. Từ thời điểm ngày biết yêu, cuộc sống của cô như được đánh vẽ thêm cảngàn màu sắc. Đến tận lúc ấy cô bắt đầu biết cố nào hotline là tuổi trẻ, rứa nào làtình yêu, là được sống hết mình vì bản thân cùng cả vì bạn khác.

Xem thêm: Đại Lý Tranh Thêu Chữ Thập Tphcm, Tranh Theu Chu Thap Tphcm

Chúng ta có đặc quyền được nổi loạn. Chúng tatrẻ, họ được có tác dụng thế. Chẳng phải ai trao giấy bh đủ an toàn để quẳngmình đi đâu thì đi, nhưng họ cần gì? bắt buộc chết đuối một biện pháp vui sướngtrong chiếc triết lý không một công ty triết học tập nào bệnh minh, call là “sống hếtmình”.

Và từđó trở đi, cuộc sống thường ngày của cô bước đầu trở lại với có mang mang thương hiệu “niềm tin”.Đó là sự tin tưởng dành cho thực tại, là ý thức vào tương lai, là đầy đủ đốm lửahy vọng được thắp lên dành riêng cho cuộc sống. Dẫu biết đời người cả nghìn lần vẫnđang đi lạc trong số những hoang hoải về tương lai, về việc mình sẽ biến đổi ai,và biến hóa cái gì, nhưng bọn họ vẫn gồm quyền đặt niềm tin vào nó, vào nhữngngây ngô của một thời chưa trưởng thành, của những rung đụng đầu đời, để sở hữu thểlấy dũng khí cách tiếp về phía trước, để tận thưởng và trân trọng chuỗi khoảnhkhắc thời gian ngắn mà mình đang cài đặt ở thực tại.

Tương lai sẽ biến chuyển ai với thành chiếc gì,người nào nhưng mà chẳng khao khát hy vọng mỏi được thấu rõ. Chỉ cần xuân hạ thu đông thổiqua vút trôi, dẫu biết đời fan là giấc hoè, ta vẫn nhức đáu phía tầm mắt vềphía trước, chẳng còn niềm tin đâu để nhận thấy rằng hiện tại chính là cái ngàymai cơ mà mình từng thắc mắc.

Khôngbao giờ là thừa muộn, nhằm thêm một đợt nữa ta đặt ý thức vào cuộc sống.

Chúng ta, đông đảo đứa trẻ con chưa trưởng thành và cứng cáp hết

Ở tuổi thanh xuân, sẽ cóbao nhiêu mong mơ chưa được thực hiện, bao nhiêu ý chí đã biết thành gió cuốn đi, baonhiêu kế hoạch bỏ lỡ vì chưa thật sự mạo hiểm. Càng to hơn họ càng nhậnra mọi người đều khác nhau. Mỗi một tín đồ như một bản thể độc nhất. Đó bao gồm làthế giới này. Chính là quá trình trưởng thành.

Tuổi 18, bọn họ dần đãtrưởng thành và cũng dần trở yêu cầu khác nhau. Khi ấy họ còn phải đối mặt vớimột nỗi đau khác, đó chính là học cách chấp nhận.

Tôi lưu giữ Vincent Van Gogh đãtừng nói đại nhiều loại thế này: “Nếu thời niênthiếu cùng tuổi trẻ còn là thứ gì khác ngoài hư ảo, thì không lẽ đó chưa hẳn làtham vọng trưởng thành và cứng cáp sao?”

Đúng là như vậy. Năm mườitám tuổi, chúng ta luôn ước hy vọng được sải cánh cất cánh xa, được xê dịch cùng được đặtchân đến các vùng đất mới. Mọi thứ xung quanh ban đầu biến đổi. Chúng ta lờ mờnhìn ra những ngã rẽ trước mắt, những lý thuyết tương lai, những lĩnh vực mớimẻ đang mong ngóng mình tiến mang đến khám phá. Khắp chỗ là hồ hết câu hỏi: mày định thi ngôi trường gì? Mày đã biết mìnhthích đồ vật gi hay chưa? mi định đăng ký bao nhiêu nguyện vọng?...

Và bạn, hay bất kì ai khác,đều ý muốn tìm thấy cho bạn một cầu mơ, một hoài bão, một say mê cháy rộp xứngđáng cùng với quãng đời của tuổi trẻ con sôi nổi. Tuyệt vời nhất không ao ước làm một vết chấmmờ nhạt trong cuộc sống của thiết yếu mình. Nhưng vấn đề tưởng chừng như đơn giản dễ dàng đólại chẳng phải dễ dàng. Vì gồm những khi bạn cũng thiết yếu hiểu được, rốt cuộcmình là ai…

Thi thoảng, bạn ta vẫn cảm thấy bi ai mà chẳngbiết vì sao tại sao. Giống hệt như mất một điều nào đấy vô thuộc quý giá tuy thế lại quênmất nó là gì, hoặc như là nhớ một ai đó chưa từng chạm chán mặt. Nỗi bi ai ấy chưa biết từđâu mà lại đến.

Và cô bé xíu mười tám tuổitrong cuốn sách này cũng vậy. Quãng đời làm học viên đã đi đến hồi kết thúc, đồngnghĩa với hành trình tìm kiếm bản thân tôi cũng chính thức bắt đầu. Đã cho lúcđể ta trưởng thành, đã tới khi để ta ngộ ra phần đa giá trị giản 1-1 của cuộc sống,và cũng là lúc để ta quyết tâm đi tìm kiếm cho bản thân một con phố mà bản thân tin rằngmình đang theo đuổi nó với toàn bộ lòng đam mê.

Chuyến tàu nào rồi cũng đếnlúc phải dừng lại. Tuổi trẻ cho dù dông nhiều năm hay trôi vụt qua trước đôi mắt cũng mang đến lúcphải nghỉ chân. Chỉ có chúng ta là vẫn bước tiếp trên hành trình dài của chínhmình. Bao hàm khoảnh tương khắc tưởng như tôi đã chết chìm trong cái tuổi thanhxuân ấy, với đều lối mòn và tứ duy chật hẹp, trường đoản cú để bạn dạng thân mình sở hữu theo nhữngxiềng xích, từ trói buộc bản thân vào cái nhân loại xám xịt mình tự tạo ra dựng. Nhưngthật như mong muốn khi cũng chính thanh xuân là điều níu duy trì ta lại với cuộc đờimình. Tx thanh xuân là cột mốc đặc biệt quan trọng trong cuộc sống, cái quan trọng đặc biệt ấy khôngnằm ở việc bạn đã từng con nít đến nút nào, ngây ngô mang lại ra sao, mà nằm tại vị trí nhữnggì bạn đã trải qua trong chính quãng tuổi tx thanh xuân của mình. Gồm có con người,những sự việc sẽ mãi mãi làm việc lại cùng rất quãng thanh xuân ấy, để rồi trở thànhnhững kí ức xinh xắn nhất không có ai muốn lãng quên…

Ôi các bạn thấy không? thời gian trải dài lênchúng ta. Mười 2 năm dài mang đến vậy cũng ngắn đến vậy. Mười 2 năm đau đớn, mườihai năm bi thương tủi, mười hai năm chật vật, mười hai năm tươi sáng, mười nhị nămvĩnh viễn cấp thiết quay lại, vị sao tất cả thể hoàn thành dễ dàng như thế?

Không một ai khóc, ko mộtai bi lụy bã, không ai cố ý uống say.

Chỉ dạt dào mọi lờichúc cùng trò phá rối tung trời.

Một làn nước triều mangtên “tuổi trẻ” nhấn chìm tất cả chúng ta.

Khi nhỏ sóng rút về, mộtđám nhóc bản thân mẩy ướt đẫm ngồi bên trên bờ cát, quan sát nhau mỉm cười vẫy dũng mạnh haicánh tay, hạnh phúc bước lên một khoảng khác trong tuyến đường đời của mình.

Đó là cách bọn họ kiên cườngtrông quan sát tuổi tx thanh xuân từ tự kết thúc.

Và mỗi chúng ta, sau cùng,vẫn chỉ là hầu hết đứa trẻ con ngây ngô chưa thực sự trưởng thành.

Lời kết

Thực lòng tôi mong muốn rằng,người hiểu sẽ cảm giác được hết gần như xúc cảm mà lại cuốn sách này mang lại. Như nhữnggì tôi đã viết, và thậm chí còn nhiều hơn thế nữa cả thế.

Là thanh xuân của một người,nhưng cũng đó là thanh xuân của toàn bộ mọi người. Và biết đâu, trong một khoảnhkhắc như thế nào đó, lúc ngồi đọc cuốn sách này, các bạn lại bắt gặp chính bạn dạng thân mình ởtrong đó? Giả có như vậy thì cũng chớ ngạc nhiên, vị tôi có thể khẳng định rằngchắc chắn bạn sẽ trông thấy ít nhiều hình ảnh của chính mình trong số những trangsách của tác giả.

Gửi thanh xuân không lúc nào ngoảnh lại đó là một bức thư gửi đếncho tất cả mọi người, cho họ của gần như thuở mười sáu, mười bảy, mười támngây ngô dở người khờ. Hãy thử bước đi lên chuyến tàu tx thanh xuân của Linh Chi, đểcó thể một lượt quay ngược thời gian, sinh sống lại gần như tháng ngày được là hồ hết côcậu học tập trò quậy phá, sống giữa những hoài niệm của một thời tuổi trẻ với cả nhữngrung cồn đáng ghi nhớ của một thời học sinh.

Dù thanh xuân không bao giờngoảnh lại, kia sẽ luôn luôn là vệt mốc đặc trưng nhất trong cuộc sống mỗi bọn chúng ta.

Review cụ thể bởi Thuỷ Tiên | BCat -Bookademy

Deal sở hữu sách giá xuất sắc hiện có: https://goo.gl/DbXGGN

------------

Theo dõi fanpage facebook của Bookademy để update các tin tức thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có thời cơ đọc và nhận thêm các cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3