Kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng anh

     
giờ đồng hồ Anh tiếng anh 6 viết đoạn văn ngắn kể về kỉ niệm xứng đáng nhớ bởi tiếng anh nói tới kỉ niệm thời thơ ấu bằng giờ anh kỉ niệm kỷ niệm tiếng anh

Bạn đang xem: Kỉ niệm đáng nhớ bằng tiếng anh

*
pdf

Đề thi giỏi nghiệp thpt tiếng Anh chương trình chuẩn và cải thiện (2012 - Mã đề 647)


*
pdf

Đề thi xuất sắc nghiệp thpt tiếng Anh chương trình chuẩn và nâng cấp (2012 - Mã đề 516)


*
pdf

Đề thi tốt nghiệp thpt tiếng Anh chương trình chuẩn và cải thiện (2012 - Mã đề 963)


Nội dung

thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu tiếp thu kiến thức Miễn phíLUYỆN VIẾT TIẾNG ANH CƠ BẢNĐOẠN VĂN TIẾNG ANH VỀ KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚTừ vựng tiếng Anh chủ thể kỉ niệmTừ mớiPhiên âmĐịnh nghĩa1. Memory(n) /ˈmeməri/trí nhớ2. Childhood(n) /ˈtʃaɪldhʊd/thời thơ ấu3. Peer(n) /pɪə(r)/bạn đồng trang lứa4. Experience(n) /ɪkˈspɪəriəns/kinh nghiệm, trải nghiệm5. Rural(adj) /ˈrʊərəl/thuộc về nông thôn6. Vast(adj) /vɑːst/rộng lớn7. Remind(v) /rɪˈmaɪnd/nhắc nhở8. Grow up(v)lớn lên9. Mature(adj) /məˈtʃʊə(r)/trưởng thành10. Memorable(adj) /ˈmemərəbl/đáng nhớ11. Unforgettable(Adj) /ˌʌnfəˈɡetəbl/khó quên12. Remember(v) /rɪˈmembə(r)/nhớ13. Haunting(adj) /ˈhɔːntɪŋ/ám ảnhTrang chủ: h t t p s : / / v n d o c . C o m / | thư điện tử hỗ trợ: hotro
vndoc.com | đường dây nóng: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học tập Miễn phí14. Redolent(v) /ˈredələnt/gợi nhớ15. (off) by heartkhắc cốt ghi tâm16. Khổng lồ take a trip/walk downnhớ hoặc nói đến những điều đãmemory lanexảy ra trong quá khứký ức mờ nhạt vì chưng sự khiếu nại đã17. Dim(adj) /dɪm/18. Memorize(v) /ˈmeməraɪz/ghi nhớ19. Undergo/experience(v) /ˌʌndəˈɡəʊ/trải quaxảy ra từ bỏ lâuBài viết số 1: Đoạn văn kể về một kỉ niệm xứng đáng nhớ bằng tiếng AnhThe memory is the earliest one I have of me & my Dad. I was very small indeed, I’m notexactly sure how old, but I’d guess about three years old, maybe even younger. My Dad was nota particularly tall or strong man, but I was small enough, & by comparison, he was big enoughthen, for me to stand with both my feet on one of his, and to reach up with my arms & clingonto his leg. I would then hang on & laugh delightedly as he tried to go about his dailybusiness, walking around the house with me gripping on tightly refusing khổng lồ be budged. It was afavorite game.I don’t know that I can honestly say it affected me in my life. However, in my family, we don’treally talk about things very much or bởi vì a lot together. We don’t live particularly close to oneanother so we see each other rather infrequently. I suppose the way the incident affected me wasby making me at a subconscious màn chơi feel close to my Dad even years later as we had sharedthat happy play time together when I was tiny.Trang chủ: h t t phường s : / / v n d o c . C o m / | thư điện tử hỗ trợ: hotro
vndoc.com | đường dây nóng: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu tiếp thu kiến thức Miễn phíI didn’t know I had held onto this memory until quite recently. Sadly my Dad passed away, hehad been very ill for a long time, so it wasn’t unexpected, but of course it was very sad. I wantedto say something about him at his funeral, and I wanted lớn pick a memory that was personal justto him and to me. For some reason that image of me tiny & laughing & him solemnly‘pretending’ that he hadn’t noticed I was there came into my mind & it seemed veryappropriate somehow to mô tả that one. It was a happy memory, but also an intimate one. I thinkhe would have been really pleased that I could recall it so many decades later.Dịch:Kỷ niệm đây là kỷ niệm thứ nhất giữa tôi và thân phụ tôi. Tôi thực sự cực kỳ nhỏ, tôi băn khoăn chínhxác từng nào tuổi, tuy nhiên tôi đoán khoảng chừng ba tuổi, thậm chí còn nhỏ dại hơn. Ba tôi không phải làmột người bọn ông to lớn hay mạnh bạo mẽ, tuy vậy tôi đã đủ nhỏ, và bằng phương pháp so sánh, lúc ấy ôngđủ cao lớn, vày tôi đứng được cả nhị chân tôi trên một trong các hai tay của ông, và với tay vào bámhai chân của ông. Tiếp nối tôi đang đu lên cùng cười vui vẻ khi ông ấy cố gắng làm hầu như công việchàng ngày, quốc bộ quanh đơn vị khi tôi đang núm chặt không chịu buông. Đó là một trong trò chơi yêuthích.Tôi băn khoăn rằng tôi rất có thể thành thiệt nói nó tác động đến tôi vào đời mình. Tuy nhiên,trong mái ấm gia đình của tôi, công ty chúng tôi không thực sự chat chit nhiều hoặc có tác dụng nhiều câu hỏi với nhau.Chúng tôi ko sống ngay sát nhau nên chạm mặt nhau không thường xuyên xuyên. Tôi cho rằng cách mà lại sựviệc ảnh hưởng đến tôi là làm cho tôi tại mức tiềm thức cảm thấy gần gũi với cha tôi thậm chínhiều năm sau sau này vì chúng tôi đã chia sẻ thời gian vui vẻ lúc tập luyện cùng nhau khi tôi còn nhỏ.Tôi trù trừ tôi đang giữ được lưu niệm này cho đến gần đây. Tía tôi qua đời, ông ấy đã gầy rấtlâu, vì vậy nó không hẳn là bất ngờ, nhưng dĩ nhiên là cực kỳ buồn. Tôi ý muốn nói điều gì đó về ôngtrong đám tang của ông, với tôi muốn lựa chọn một ký ức riêng tư chỉ giữa ông và tôi. Vì một vài lýTrang chủ: h t t p s : / / v n d o c . C o m / | thư điện tử hỗ trợ: hotro
vndoc.com | hotline: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học hành Miễn phído hình ảnh tôi bé dại con với đang cười còn ông trang nghiêm vờ vịt rằng ông dường như không nhận thấytôi đã xuất hiện trong vai trung phong trí của tớ và bằng cách nào đó nó lại rất tương thích để share nó. Đó làmột cam kết ức hạnh phúc, nhưng mà cũng là 1 trong những kỷ niệm thân mật. Tôi suy nghĩ ông ấy đã thực sự hài lòngvì tôi rất có thể nhớ về nó nhiều thập kỷ sau đó.Bài viết số 2: Viết về kỉ niệm đáng nhớ bởi tiếng Anh bao gồm dịchLast weekend, while cleaning my bedroom, I came across an album & found a photo of me onthe first day coming to school – a day filled with special emotions. It was a sunny day withmany white clouds. My mom was the person that accompanied me lớn school. On the way toschool, i could see many other children around my age are going khổng lồ school lượt thích me, some ofthem were crying a lot. Fifteen minutes later, we arrived at the school. Mom said goodbye lớn meand suddenly i bursted into tears. I felt lonely & scared because there was no one beside methen. Then a woman came by my side. She had a bright smile và a gentle face which remindedme of my mom. With a warm voice, she introduced to lớn me that she was my teacher. I had thoughtthat teacher was someone that would punish me when I made mistakes, but my first impressionwas a little different from my expectation, she was like a sweet angel. Later, she took me khổng lồ mynew class.There are a lot of new friends. Sitting at my place, looking around the classroom, Iwas impressed by the colourful & lovely space here. It was painted in bright colours with alarge book shelf at the corner, filled with comics and toys, which were all well-organised. Afterthat, the very first lesson at school got started. Beside learning to spell & write, I was alsotaught to sing, lớn draw pictures và was told a lot of interesting stories, which made me reallyexcited. It was my first day studying at school, quite a long time ago but still gives me a sense ofnostalgia for my carefree childhood.Dịch:Trang chủ: h t t phường s : / / v n d o c . C o m / | thư điện tử hỗ trợ: hotro
vndoc.com | hotline: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học tập Miễn phíMột ngày nọ, khi đang dọn dẹp vệ sinh phòng ngủ, tôi bắt gặp một cuốn album và tìm thấy một bức ảnhcủa mình trong ngày đầu tiên đến trường. Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất trong cuộcđời mang lại cho tôi nhiều cảm hứng đặc biệt. Ngày quan trọng đặc biệt này cuối cùng cũng đến. Đó là mộtngày đầy nắng và nóng với phần nhiều áng mây trắng rập ràng trôi. Bà bầu tôi là fan đi thuộc tôi cho trường.Trên đường, tôi có thể thấy nhiều anh em trạc tuổi mình cũng đến trường như tôi, một trong những vẫn cònkhóc rất nhiều. Sau 15 phút, chúng tôi đã cho tới trường. Người mẹ nói lời giã biệt với tôi và tình cờ tôibật khóc. Tôi bỗng dưng cảm thấy đơn độc và sốt ruột vì không một ai ở mặt cạnh. Sau đó, một bạn phụnữ tiến mang lại gần tôi. Cô ấy bao gồm một niềm vui rạng rỡ và khuôn mặt dịu dàng khiến tôi nhớ mang lại mẹ.Với giọng nói nóng áp, cô ra mắt với tôi rằng cô ấy là giáo viên của tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng côgiáo là người sẽ phát mình lúc mình mắc lỗi, nhưng ấn tượng đầu tiên của tôi tất cả phần khác sovới tưởng tượng, cô ấy giống như một thiên thần và ngọt ngào vậy. Cô dẫn tôi tới trường học củamình. Ở đây bao gồm rất nhiều bạn bè mới. Ngồi vào địa điểm và nhìn bao phủ lớp học, tôi đã khôn cùng ấntượng bởi không gian đầy màu sắc và đáng yêu và dễ thương ở đây. Chống được sơn bởi gam màu sắc tươi sángvới một giá sách lớn ở góc cạnh lớp đầy truyện tranh và đồ dùng chơi, toàn bộ đều được thu xếp gọn gàng. Sauđó, bọn chúng tôi ban đầu bài học tập đầu tiên của chính mình ở trường tiểu học. ở kề bên việc học tiến công vầnvà viết, tôi còn được dạy hát, vẽ tranh và được nghe những câu chuyện vô thuộc lí thú. Đó làngày thứ nhất tôi đi học – một sự khiếu nại đã xảy ra khá lâu mà lại vẫn luôn mang về cho tôi cảmgiác hoài niệm về một tuổi thơ đầy vô tư của mình.Bài viết số 3: Viết về 1 trải nghiệm đáng nhớ bởi tiếng AnhOne of the most memorable day that had such a strong impression on me is my first trip with myclassmates when I was 12 years old.After being announced that we would go on a trip to lớn Cuc Phuong national park, all of us gotsuper excited as it was the first time we had a long journey together. And that unforgettable dayfinally came. We set off quite early at 5.30 a.m. We were very happy & sang together on theTrang chủ: h t t p. S : / / v n d o c . C o m / | e-mail hỗ trợ: hotro

Xem thêm: Cây Hoa Tuyết Sơn Phi Hồng, Cách Chăm Sóc Cây Tuyết Sơn Phi Hồng

vndoc.com | đường dây nóng: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học tập Miễn phícoach.The weather that day was perfect for a long trip: sunny and windy, the air was pretty cooland comfortable. Three hours later, we reached the destination. Everyone felt a bit tired so wetook a break and had a light meal. In the afternoon, it was time for us khổng lồ explore the nationalpark. But because of our excitement & curiosity, we ignored the tour guide"s warning và halfof my class got lost in the forest including me. It was getting darker & we started to lớn feelhungry & scared. We could only rely on the light from our điện thoại phone & could not hotline theadults because there was no reception here. Our monitor still stayed calm & told us lớn staytogether before someone might come to rescue. It was really smart of her lớn use a lighter tocreate a fire to lớn signal. The rangers quickly recognized the signal và came to our place, so wewere able lớn get out of the forest safely. Seeing our teacher’s worried face, we really regrettedfor being so disobedient. We apologized her & promised that it would never happen the secondtime. Although getting into troubles, I cannot deny that we had the chance lớn learn manyvaluable lessons we are not taught at school and that"s what makes this piece of memory moreprecious.Dịch:Kỉ niệm đáng nhớ nhất cuộc đời tôi đó đó là chuyến đi trước tiên của tôi với chúng ta cùng lớpkhi tôi 12 tuổi. Sau thời điểm được thông báo rằng cửa hàng chúng tôi sẽ gia nhập một chuyến du ngoạn tới vườn cửa quốcgia Cúc Phương, tất cả cửa hàng chúng tôi trở nên cực kì hào hứng và niềm hạnh phúc vì đó là lần đầu tiênchúng tôi bao gồm một chuyến đi dài cùng nhau. Và ngày đặc trưng đó cũng đến. Cửa hàng chúng tôi bắt đầukhởi hành tương đối sớm từ thời điểm 5h30 sáng. Ai nấy thường rất hạnh phúc và hát cùng cả nhà trên cái xebuýt. Thời tiết hôm đó thật hoàn hảo nhất cho một chuyến du ngoạn dài: nắng với gió, nóng sốt và dễ dàng chịu. Sau3 giờ đồng hồ đồng hồ, cửa hàng chúng tôi đã cho tới điểm đến. Những người đều thấy hơi mệt nên công ty chúng tôi nghỉngơi và ăn nhẹ. Chiều tối đến và cũng là lúc cửa hàng chúng tôi khám phá vườn nước nhà này. Dẫu vậy vìsự phấn khích và hiếu kỳ , cửa hàng chúng tôi lờ đi lời lưu ý của hướng dẫn viên du lịch và một nửa lớp của tôiđã bị lạc trong rừng bao hàm cả tôi. Trời đã bắt đầu tối bắt buộc chúng tôi ban đầu cảm thấy đói cùng sợTrang chủ: h t t p s : / / v n d o c . C o m / | thư điện tử hỗ trợ: hotro
vndoc.com | đường dây nóng: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học hành Miễn phíhãi. Mọi người chỉ có thể phụ ở trong vào ánh sáng từ điện thoại cảm ứng di động mà lại không thể điện thoại tư vấn vìkhông gồm tín hiệu nghỉ ngơi đây. Lớp trưởng lớp tôi vẫn giữ yên tâm và khuyên công ty chúng tôi nên sống lại vớinhau trước lúc có fan tới cứu. Cô ấy đã cực kỳ thông minh khi sử dụng một chiếc bật lửa để chế tạo khóitím hiệu. Các cán bộ kiểm lâm nhanh chóng nhận ra tín hiếu kia và tối chỗ chúng tôi, nhờ kia màmọi người có thể trở về an toàn. Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của cô giáo, công ty chúng tôi rất hối hậnvì dường như không nghe lời. Tất cả cùng xin lỗi cô và hứa sẽ không có lần thứ hai bởi vậy nữa. Mang dùgặp không ít rắc rối dẫu vậy không thể phủ nhận rằng tôi đang học được rất nhiều bài học cực hiếm –những điều tôi không được dạy dỗ ở trường, và chính là lý do làm cho mảnh kí ức này trở bắt buộc quýgiá như vậy..Bài viết số 4: Đoạn văn nói đến kỉ niệm thời thơ dại bằng giờ AnhI have a memorable childhood which has many experiences. One of the experiences I remembermost is the first time I was invited lớn a birthday party. I was a 6-year-old girl & I had abestfriend whose name is Lisa. We were very close & seemed we couldn’t live without eachother until her birthday. It was a beautiful morning when Lisa invited me to her birthday partyand had no idea about how great her buổi tiệc nhỏ would be if she didn’t ask me lớn attend. I was veryhappy & decided khổng lồ make my bestfriend surprise by giving her a puppy as a present. Lisadidn’t like dog or any animal but I almost forgot about that. I was confident lớn give her mypresent in her birthday và immediately realized that she didn’t lượt thích my little dog which I myselfchose to lớn buy 3 days ago. While the buổi tiệc ngọt was going on, I stood in a corner of the room andwatched how much she loved other normal presents such as teddy bear, dolls or crayons. I feltdissapointed but that was not the worst thing. About đôi mươi mintues later, Lisa’s father gave a signthat was the time lớn taking out a birthday cake. It was the biggest birthday cake I had ever seen.The light went off. As soon as it went on, somebody screamed “It’s a puppy in the cake”.Everyone was surprise & they recognized that was my puppy. They looked at the puppy andthen looked at me. I glanced to Lisa. She said nothing và about to cried. I was very confusedTrang chủ: h t t p s : / / v n d o c . C o m / | thư điện tử hỗ trợ: hotro
vndoc.com | đường dây nóng: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học hành Miễn phíand ashamed. I carried my puppy, said sorry to Lisa và ran out of the party. I couldn’t believethat I had just broken my bestfriend’s birthday cake because of a silly decision. I learned thatnever bring any animal with me khổng lồ a party, especially bestfriend’s birthday party. It’s anexperience that I won’t forget for the rest of my life. Luckily Lisa forgave me và we are stillfriend up khổng lồ now. She always reminded me about her 6th birthday và we laughed a lot.Dịch:Tôi tất cả một tuổi thơ lưu niệm với không ít kỷ niệm. Trong những kỷ niệm mà tôi lưu giữ nhấtlà lần đầu tiên tôi được mời đến tham dự tiệc sinh nhật. Thời gian đó tôi là một cô bé 6 tuổi cùng tôi có mộtngười đồng bọn tên là Lisa. Chúng tôi rất thân thiện và hình như không thể sống thiếu nhau chođến hôm sinh nhật của cô ấy ấy. Đó là 1 trong các buổi sáng rất đẹp trời khi Lisa mời tôi đến buổi tiệc sinhnhật của cô ý ấy và không còn biết rằng bữa tiệc sẽ tuyệt ra làm sao nếu cô ấy không mời tôi đến. Tôirất vui và ra quyết định làm bạn thân của bản thân ngạc nhiên bằng cách tặng cho cô ấy một bé cúncon. Lisa không đam mê chó hay bất kể loài động vật nào dẫu vậy tôi đã quên mất điều đó. Tôi hết sức tựtin khuyến mãi cho cô ấy món rubi vào hôm sinh nhật và ngay lập tức nhận biết rằng cô ấy không thíchcon chó nhưng mà tôi đích thân chọn thiết lập 3 ngày trước. Vào khi bữa tiệc diễn ra, tôi đứng ngơi nghỉ gócphòng với quan gần cạnh cô ấy thương yêu những món quà thông thường như gấu bông, búp bê hoặc hộpmàu mang lại bao nhiêu. Tôi cảm xúc rất thất vọng nhưng đó vẫn không phải là điều tệ nhất. Khoảng20 phút sau, tía của Lisa ra hiệu đã đi vào giờ có bánh kem ra. Đó là cái bánh kem to độc nhất vô nhị màtôi từng thấy. Đèn tắt. Ngay trong lúc nó bật sáng quay trở về thì ai kia la mập “Con chó ngồi trên bánh kemrồi kìa”. Mọi người rất kinh ngạc và họ nhận ra đó là con chó nhỏ của tôi. Chúng ta nhìn nhỏ chó conrồi nhìn sang tôi. Tôi lước nhìn Lisa. Cô ấy không nói gì cả và gần như là sắp khóc. Tôi vô cùng bối rốivà xấu hổ. Tôi bao phủ lấy con chó, xin lỗi Lisa và chạy thật nhanh khỏi bữa tiệc. Không thể tin nổilà tôi vừa mới phá tan nát loại bánh sinh nhật của bạn thân chỉ vì chưng một quyết định ngu ngốc. Tôiđã học được rằng không bao giờ mang theo bất kể một động vật hoang dã nào với mình tới các bữa tiệc,đặc biệt là tiệc sinh nhật các bạn thân. Đó là 1 trong kỷ niệm mà lại tôi không lúc nào có thể quên đượcTrang chủ: h t t phường s : / / v n d o c . C o m / | e-mail hỗ trợ: hotro
vndoc.com | hotline: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu tiếp thu kiến thức Miễn phítrong trong cả phần đời còn lại. Như mong muốn thay Lisa đã tha thứ mang lại tôi và mang đến đến hiện giờ chúng tôivẫn là các bạn bè. Cô ấy hay đề cập tôi về chuyện xẩy ra ở bữa tiệc sinh nhật lần lắp thêm 6 ấy và bọn chúng tôicùng mỉm cười to.Bài viết số 5: nói lại một mẩu chuyện đáng nhớ bằng tiếng AnhMy elder sister is going lớn study abroad in French in next August. I will miss her và all theexperiences that we had been through together. When I was a kid, I hated my sister so much. Myparents always said something nice about her but nothing like that about me. Morever shetreated lượt thích she was an adult and I was not. That made me angry và also jealous. We fighted toeach other everyday that was bothered my parents. I even told to lớn my dad that I wished my sisterwas not exsist. My dad was very surprise and he known he had to vì something. It was aHalloween night and my parents decided to lớn go out so we were trang chủ alone. After 30 minutesfrom the moment my parents left, the light in my house suddenly went off. I was very scared andhold my sister’s arm tightly. She was scared too. When the light went on, a gaint ugly blackmonster appeared in the kitchen. He caught me as soon as I saw him. “Don’t leave me, please.Help me, help me”- I screamed out. My sister cried and tried to lớn pull me away from the monster.He said “Give me your candies và I will let your sister go”. My sister ran upstair & looked forthe candies và then she came back and gave the quái thú all candies she had. But he changedhis mind and didn’t want to take candies any more. Instead he caught my sister and let me go. Iwas no longer afraid of that ugly monster. I hit him over & over. “You can’t catch my sister.Let her go, now. Can you hear me?” –I screamed. Finally he let my sister go và ran out of thehouse quickly. I hugged my sister happily and we realized that how much we loved each other. Itold my father everything & he was very satisfied with us. He said “There are many othermonsters outside. When you’re grown up, you will face lớn them everyday so you have to lớn loveeach other lớn fight those monsters”. Then my father smiled and asked me “If your sister had notexsisted, who would have protected you from the monster?” I felt regret about my stupid treatyTrang chủ: h t t p s : / / v n d o c . C o m / | e-mail hỗ trợ: hotro
vndoc.com | đường dây nóng: 02 4 22 4 2 61 8 8 Thư viện Đề thi - Trắc nghiệm - Tài liệu học hành Miễn phíand grateful that she still was with me. For a long time later, we known that quái nhân was myfather but it didn’t matter. It’s an experience that I will never forget.Dịch:Chị gái của tôi sắp tới đi du học ở Pháp trong tháng Tám tới. Tôi vẫn nhớ chị ấy với cả hồ hết kỷ niệmmà chúng tôi đã yên cầu qua nữa. Khi tôi còn bé, tôi khôn cùng ghét chị của mình. Cha mẹ tôi luôn luôn nóinhững điều giỏi đẹp về chị nhưng không tồn tại điều gì như vậy về tôi. Không dừng lại ở đó chị cứ đối xử nhưmình là tín đồ lớn còn tôi thì không phải. Điều đó làm cho tôi tức giận cùng ghanh tỵ. Công ty chúng tôi cãinhau hằng ngày và điều này làm phiền lòng bố mẹ tôi. Tôi thậm chí còn nói với ba tôi rằng tôiước chị tôi ko tồn tại. Bố tôi rất quá bất ngờ và ông biết mình cần làm gì đấy thôi. Đó là vàomột đêm Halloween và phụ huynh tôi quyết định ra bên ngoài nên shop chúng tôi ở công ty một mình. Trong vòng 30 phút saukhi cha mẹ tôi đi thì đèn trong nhà tự dưng tắt. Tôi khôn cùng sợ và chũm chặt mang tay chị tôi. Chị tôi cũng rấtsợ. Khi đèn sáng sủa trở lại, một con quái thú to bự màu đen xấu xí mở ra ngay vào bếp. Nóbắt đem tôi ngay trong lúc tôi thấy nó. Tôi hét bự “Đừng bỏ em, cứu giúp em với, cứu vớt em”. Chị tôi khóc vàcố thay kéo tôi khỏi con quái vật. Nó nói “Đưa tao kẹo của mày với tao đã để em mày đi”. Chịtôi chạy lên lầu và tìm kẹo, kế tiếp quay trở về và chuyển con thú vật tất cả kẹo nhưng mà chị có. Nhưngcon quái vật đã đổi ý và không thích lấy kẹo nữa. Cố gắng vào đó nó bắt chị tôi với thả tôi đi. Tôikhông hại con quái vật xấu xí ấy nữa. Tôi đánh nó cho tới tấp. Tôi hét “Mày ko được bắt chị tao.Thả chị tao ra, ngay bây giờ. Mày tất cả nghe tao nói không?”. ở đầu cuối con quái vật thả chị tôi ravà chạy khỏi nhà tôi thiệt nhanh. Tôi bao bọc lấy chị niềm hạnh phúc và shop chúng tôi nhận ra cửa hàng chúng tôi yêuthương nhau nhiều đến chừng nào. Tôi đề cập với cha mọi chuyện và bố rất chấp nhận về bọn chúng tôi.Ông nói “Ngoài kia có không ít con quái vật khác. Khi những con lớn, các con đang phải đương đầu vớichúng mỗi ngày nên những các bắt buộc yêu yêu mến nhau để đánh bại lũ quái thú ấy”. Rồi ông mỉmcười với hỏi tôi “Nếu chị của bé không sống thọ thì hôm nay ai sẽ đảm bảo con khỏi con quái vật?”Tôi cảm giác rất hối hận hận về điều mong ngu ngốc của chính mình và hàm ơn khi chị vẫn còn bên cạnh tôi.Trang chủ: h t t phường s : / / v n d o c . C o m / | e-mail hỗ trợ: hotro
vndoc.com | hotline: 02 4 22 4 2 61 8 8
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy và Terms of Service apply.

Chủ đề


Lớp 1 Lớp 2 Lớp 3 Lớp 4 Lớp 5 Lớp 6 Lớp 7 Lớp 8 Lớp 9 Lớp 10 Lớp 11 Lớp 12