Lời bài hát ngày sinh nhật, nhạc trẻ

     

Ngày sinh nhật của mình, ai cũng muốn được người thân trong gia đình và đồng đội quan tâm, chúc mừng hễ viên… vì vậy, tôi đã rất bi tráng khi sinh nhật của mình trùng vào mọi ngày thi học kì: các bạn mắc lắm, chẳng ai mang đến được đâu. Vậy mà, trong những lúc tôi tủi thân nhất, điều tuyệt vời và hoàn hảo nhất đã xuất hiện.

Bạn đang xem: Lời bài hát ngày sinh nhật, nhạc trẻ

Sáng hôm ấy, mẹ đánh thức tôi bằng một nụ hôn thiệt kêu lên má rồi hỏi em xem bây giờ sinh nhật, tôi hy vọng mẹ mua đa số thứ gì mời những bạn. Tôi bi thảm thiu nhấp lên xuống đầu:

– Mai chúng con thi học tập kì rồi… Chắc chúng ta chẳng ai cho đâu. Người mẹ không yêu cầu mua gì hết!

Mẹ mỉm cười:

– vậy sao được nhỏ yêu. Mà bé cũng tránh việc buồn. Sinh nhật của chính bản thân mình con bắt buộc vui lên chứ! rộng nữa, còn có phụ huynh và em Hin cơ mà!

Tôi ôm choàng mang cổ mẹ:

– Vâng, bé cảm ơn mẹ! độc nhất định bé sẽ học và thi thật xuất sắc để mẹ vui!

Nói là làm. Người mẹ đi chợ rồi, tôi lấy sách vở ôn bài. Nên rồi, đâu cứ phải ồn ào náo nhiệt new là sinh nhật! Chỉ cần những người thân yêu xung quanh ta là rất hạnh phúc rồi. Nén lại nỗi ai oán ban sớm, tôi cặm cụi ôn bài… Cứ thế, một ngày trôi qua, vào đầu tôi chỉ gồm những bài bác thơ, phép toán, sự kiện định kỳ sử,…


Buổi tối. Trong bữa ăn, anh chị em tôi thủ thỉ rất vui vẻ. Bà mẹ kể ngày có thai tôi, mẹ đã bị tôi sút mạnh như thế nào. Bố thì bồi hồi kể ngày tôi sinh, ông vẫn trồng một cây bưởi, “chính là cây bưởi trước sân công ty ông đó con! số đông lần về quê, bé còn bé xíu quá nên không người nào chỉ cho con”. Nghe cha nói vậy, tôi nghĩ về thầm vào đầu rằng lần cho tới về quê, tôi sẽ bắt buộc quan ngay cạnh cây bòng ấy thiệt kĩ mới được! nhỏ nhắn Hin thì trịnh trọng tuyên ba rằng:

– nhân ngày sinh nhật chị Bông, em đã rủ bố rửa chén bát giúp chị!

Đang bồi hồi suy xét về cây bưởi “của mình”, nghe Hin nói vậy tôi nhảy cười, cha mẹ cũng khước từ cười vang nhìn bé.


Bữa cơm trắng đã xong, bà bầu mang ra bàn một dòng bánh gatô, giục tôi cắm nến với mẹ. Tự nhiên tôi lại thấy buồn. Nhìn loại bánh, tôi nghĩ cho sinh nhật trong những năm trước, bằng hữu cầm tay nhau chạy vòng quanh chiếc bánh ga sơn hát bài xích “Chúc mừng sinh nhật” ngóng tôi thổi nến… Còn năm nay… dẫu vậy không muốn anh chị buồn, tôi cũng gượng mỉm cười thắp nến. Bố tắt điện, cha mẹ và Hin vừa vỗ tay vừa hát “Mừng ngày sinh nhật của Bông! Mừng ngày sinh nhật của Bông…”. Cái bánh được cắt, tôi với Hin bày trò chấm bánh kem vào mũi tía mẹ. Anh chị trêu chơi nhau cười giòn giã. Bất giác, chiếc đồng hồ điểm chuông chín giờ đồng hồ keng keng. Tôi đơ mình chú ý lên. Chà, số đông năm, vào trong ngày này, cứ lúc cái âm thanh ấy vang lên là chúng ta lại lục tục xin phép ra về. Năm nay, chắc rằng không ai mang lại thật.


-An ơi!

Tôi lag mình, không tin tưởng vào tai mình.

Xem thêm:

– An An ơi! bảo đảm ơi! – Âm thanh này vang lên lộn xộn, nhộn nhạo hơn.

Tim tôi đập thình thịch, tôi đưa mắt nhìn bố mẹ. Bố không thể tinh được nhìn tôi:

– Kìa, chúng ta gọi sao nhỏ không thưa? Ra mời các bạn vào bên đi chứ!

Tôi đứng phắt dậy, chạy ào ra cổng. Chúng ta ấy mang đến thật: Bình, Nhung, Hiền, Huy, Dũng,… nhìn thấy em, cả nhóm đồng thanh:

– Chúc mừng sinh nhật!

Nhà tôi lại càng ôn ào, nao nức hơn. Thì ra, cũng vì chưng bận ôn thi nên chúng ta không có không ít thời gian sẵn sàng (để đi chọn quà), cũng không thống nhất thời hạn sớm được với nhau nên bạn nọ bắt buộc đợi fan kia hơi lâu. Dẫu vậy, sau cùng mọi người đã và đang đến! Nhưng… Tôi giật mình bỗng nghĩ cho đến khi sáng, tôi đã nói với bà mẹ là không phải mua thức gì hết. đời nào mời các bạn chiếc bánh đang cần sử dụng dở. Nhung kìa! Tôi thấy bé Hin lon ton bưng ra một đĩa bánh kẹo, người mẹ tôi đi sau mang rất nhiều hoa quả… Tôi nhìn người mẹ đầy biết ơn, còn mẹ chỉ mỉm cười.

Chúng em vẫn nói chuyện, cười nghịch rất vui vẻ. Tuy các bạn không ngồi đùa lâu như những năm ngoái được. Công ty đề chính là học thi như thế nào, đã ôn không còn chưa, khúc khích tự khen nhau là học giỏi, thông minh, sáng dạ!


Các các bạn đã về hết, phụ huynh và em Hin giúp tôi dọn dẹp. Cả nhà ưu tiên nhằm em đi nghỉ ngơi trước “lấy sức mai đi thi bé ạ” dẫu vậy em vẫn hy vọng ở lại thuộc làm với mọi người. Lúc hai người mẹ con đứng rửa đĩa, em khẽ rỉ tai ngượng ngịu vào tai mẹ: “Con cảm ơn chị em nhé!”. Người mẹ khẽ lườm yêu thương tôi: “Cha cha cô! Lại đi cảm ơn mẹ bao giờ! May nhưng mà tôi ko nghe cô đấy!”. Tôi chỉ với biết nũng nịu: “Mẹ…”.

Ngày sinh nhật của tớ đã ra mắt đầy buồn, vui như thế. Ngày quan trọng ấy đã mang đến tôi những bài học kinh nghiệm thấm thía cùng cảm rượu cồn về tình bạn, tình yêu gia đình, nhất là tình mẫu tử.