Nếu thế gian này chẳng còn mèo

     
Thử tưởng tượng coi nào, bạn đang sinh sống một cuộc đời bình im thì nhận thấy tin sét đánh, chúng ta có một khối u sinh sống trong óc và không có gì sống được bao thọ nữa. Bạn sẽ buồn khổ, đã khóc lóc, vẫn gào lên trong tuyệt vọng, hay sẽ yên tâm đối diện với đa số chuyện? Nếu không tìm ra phản bội ứng của mình thì tưởng tượng tiếp vậy. Từ một kẻ chẳng mấy nữa đang từ giã cuộc đời, ác quỷ đột nhiên xuất hiện thêm và sở hữu tới cho bạn một cuộc giao dịch quá hời, đánh đổi một vật dụng trên cuộc đời này để có thêm một ngày được sống. Các bạn chọn đánh đổi điều gì đây?
*
Cuốn sách thế gian này nếu không có gì mèo

Nghe có vẻ hoang đường, nhưng mà đó chính xác là chuyện anh bưu tá trong cuốn sách "Thế gian này nếu không có gì mèo" gặp gỡ phải. Thực tế trong cuộc sống, có tương đối nhiều thứ có cũng khá được mà không có cũng chẳng sao. Bởi vậy nên chẳng ai tự để ra thắc mắc cho thiết yếu mình rằng “Nếu không có thứ này, cuộc sống của mình sẽ ra sao?” Cũng vị chưa đề ra tình huống ấy, đề nghị nếu phải đặt nó lên bàn cân nặng cùng sinh mệnh của mình, thì thôi để chúng bặt tăm hết đi. Dẫu sao sinh mệnh vẫn đặc biệt quan trọng hơn nhiều. Anh bưu tá vẫn nghĩ như thế, do đó vật anh đánh đổi cùng với ác quỷ, đó là điện thoại, phim hình ảnh và đồng hồ. Giờ đồng hồ thì cùng mày mò vì sao chúng xứng đáng mất tích nhé.

Bạn đang xem: Nếu thế gian này chẳng còn mèo


“Dạo gần đây, từ cơ hội mở mắt vào buổi sáng cho đến tận tối khuya trước khi đi ngủ, tôi phần lớn nghịch smartphone di động. Tôi buộc phải dùng cho một nửa thời hạn khi thức để loay hoay với nó, ít hiểu sách hơn trước kia, báo chí truyền thông lại càng không đụng tới. Nhiều bộ phim vốn tôi rất mong xem nhưng mà giờ lại xếp xó. Bên trên tàu điện, mọi bạn đều gặm mặt vào điện thoại di động. Dù sẽ xem phim hay nạp năng lượng uống, họ vẫn ko rời tay ngoài nó.”

Kể từ bỏ khi mở ra đến nay, điện thoại đã dần bỏ ra phối cuộc sống của bé người. Họ cần có điện thoại cảm ứng thông minh để giảm sút thời gian mong ngóng nhưng lại làm tăng lên nỗi không yên tâm trong lòng. Không ai hoàn toàn có thể chịu được câu hỏi phải mong chờ một ai đó, thế cho nên mọi người nhắn tin và gọi điện mang lại nhau. Mặc dù vậy, nếu nhắn tin mà không được hồi âm, gọi điện mà lại không được trả lời thì ngay chớp nhoáng một triệu đưa thiết vẫn được đề ra khiến ta lo lắng khôn nguôi. đem đến nhiều vấn đề đến vậy cho nên làm năng lượng điện thoại mất tích và thêm một ngày nữa để sống ko phải tốt hơn sao?

Phim hình ảnh lại khác. Đừng tin vào rất nhiều khẩu hiệu dạng như NO MUSIC NO LIFE. Chũm giới không hề phim ảnh, họ sẽ chỉ hơi đơn độc một chút thôi chứ cấp thiết chết được. Cầm cố nhưng, nếu họ không còn nữa, phim ảnh để đấy mang đến ai xem? Vậy bắt buộc sự trường tồn của bọn họ là điều kiện tiên quyết nhằm phim hình ảnh tồn tại. Họ không còn, sự tồn tại của phim hình ảnh cũng đổi thay vô nghĩa.

Cũng như vậy, khía cạnh trời mọc vào sáng sủa sớm cùng lặn vào lúc chiều tà, đó là quy nguyên tắc tự nhiên. Ngày nào tương tự như ngày nào, cớ sao phải tạo thành giờ, phút, giây? Nói biện pháp khác, tên gọi “thời gian” chỉ là do con người đề ra để tiện lợi cho phiên bản thân mình cơ mà thôi. Mấy giờ nên thức giấc, mấy giờ phải đi làm, mấy giờ đồng hồ được nghỉ ngơi ngơi, siêu thị nhà hàng và mấy tiếng thì đi ngủ? “Hệ lụy của thoải mái là bất an. Quả đât đã từ bỏ tự do thoải mái để thay đổi lại cảm giác an tâm khi để mình trong quy tắc.”

Nghe thật dễ dàng phải không? Vậy nhưng, khi hồ hết thứ đó bặt tăm hết, anh bưu tá sót lại gì? Điện thoại không còn, phương tiện lưu giữ ký ức với mối giao thiệp không còn, anh chỉ từ lại sự bứt rứt khi không liên lạc được với những người thương thuộc với loại lạnh khiến cho anh không xong xuôi run rẩy. Phim hình ảnh không còn, cam kết ức ngày bé nắm tay phụ huynh ngồi trong địa điểm giải trí rạp chiếu phim phim cũng đổi mới mất, sở thích chung kéo anh cùng cậu đồng bọn lại ngay sát nhau giờ chỉ với màn sương giăng mờ ảo. Đồng hồ không còn, anh sẽ lãng phí những khoảng thời gian quý báu sau cùng để làm cho những việc quan trọng, ví như gặp lại cha mình.

Câu nói xuyên thấu cả cuốn sách là của mẹ anh bưu tá “Có được thì phải gồm mất.” trong cuộc đời, sẽ sở hữu những lúc bọn họ đứng trong số những lựa lựa chọn khác nhau, dù là quyết định ráng nào đi chăng nữa cũng không có một chọn lọc nào là tuyệt vời nhất cả.

Xem thêm: # Những Hình Buồn Tâm Trạng Mang Nhiều Thông Điệp Ý Nghĩa, Thông Điệp Cuộc Sống Ý Nghĩa Nhất


“Nhưng nhỏ người luôn chỉ ý muốn đạt được, bao gồm ai hy vọng phải mất đi đâu. Tệ độc nhất là có fan không chịu quăng quật ra bất cứ thứ gì mà lại muốn rứa trong tay vớ cả, như vậy khác gì quân nạp năng lượng cướp. Có tín đồ giành được, độc nhất định sẽ sở hữu người mất đi. Niềm hạnh phúc của tín đồ này chế tạo trên xấu số của kẻ khác. Mẹ thường nói cùng với tôi, đây là quy phương pháp của núm gian.”

Phải mang lại tận khi hung quỷ yêu cầu để loại mèo bặt tăm anh mới làm rõ điều bà bầu mình nói. Fan ta đề nghị đến mặt hàng nghìn tại sao để khiến cho một đồ vật tồn tại ngơi nghỉ trên đời, trong những lúc đó để nó ra chuyên chở chẳng cần đến lý do nào hết. Anh ước ao được sống, bắt buộc anh đánh đổi tất cả mọi thứ. Mà lại tất cả biến mất rồi, thì anh sinh sống còn có ý nghĩa gì? Nếu mang đến loài mèo cũng mất tích thì ký kết ức về gia đình, về người chị em anh khôn xiết yêu mến liệu bao gồm còn không? Hóa ra, “không phải mèo cần fan mà là tín đồ cần mèo new đúng.” bọn họ có nuôi mèo đâu, mèo chỉ với đang ở kề bên chúng ta thôi.

Cả cuốn sách là một trong câu chuyện đầy tính nhân văn về tình dịu dàng và biện pháp sống đúng đắn. Phần lớn thứ được lấy ra giao dịch thực tế chỉ là hóa học xúc tác nhằm anh bưu tá nhận thấy mình đã bỏ lỡ những gì trong cuộc đời này. Đó rất có thể là lời phân tách tay không hề nhớ rõ tại sao với cô nàng anh yêu, là khoảng cách giữa anh và thằng bạn thân, là cuộc chiến tranh lạnh giữa anh và cha, và còn là sự việc mơ hồ về nỗi lo ngại của mẹ. Ngay trước khi chết, anh mới phân biệt được điều gì là quan trọng đặc biệt với mình.

"Thế gian này nếu không có gì mèo" không chỉ là gây thu hút ở nội dung ngoại giả ở cách người sáng tác Kawamura Genki thể hiện. Một mẩu truyện buồn được nhắc theo cách hài hước và kết thúc vô thuộc tươi sáng. Cuộc sống thường ngày này là 1 trong những chỉnh thể, từng sự thứ dẫu gồm bé nhỏ tuổi thế nào, cũng những tồn tại một mối tương tác nhất định với phần lớn thứ khác. Cuốn sách này dành cho tất cả phần đông người, những người dân đang ngày ngày dành hết thời gian với quá trình của riêng mình mà xem nhẹ đi mất quý giá vốn tất cả của cuộc sống, đồng thời cảnh báo về một cuộc sống đời thường mà nghỉ ngơi đó họ sống đích thực chứ không đối chọi thuần chỉ với tồn tại.